Hướng dẫn leo Fansipan



Hành trình chinh phục FanSiPan 14-15/01/2016

Fansipan

Tôi và bạn tôi là 2 đứa con gái thích du lịch theo đúng kiểu bụi,thích cái đẹp và đặc biệt càng đẹp,càng khó chúng tôi càng muốn chinh phục. Có thể vì cùng tuổi,tính cách chơi cũng na ná nên chúng tôi dễ dàng thành một đôi.Bởi chẳng ai khùng và bất chấp như chúng tôi cả ^^

Trước khi khởi hành leo Fan,chúng tôi cũng có tìm hiểu các đoàn leo Fan để tham khảo,sau một hồi tìm và để ý: Chúng tôi phát hiện ra tất cả các đoàn đều dính phốt hết,dù ít hay nhiều,nhưng nói là nói vậy thôi,bởi chúng tôi đều rút ra bài học cho riêng mình,tất cả các đoàn họ đã lo cho các bạn đầy đủ các vật dụng cần thiết khi leo Fan, còn phần còn lại phải do các bạn,bản thân mỗi ng tự hợp tác và thích nghi vs môi trường.

Các bạn phải biết leo Fan rất vất vả,ngoài sức khỏe tốt,ý chí vững vàng,và đặc biệt ý thức và trách nhiệm m leo Fan là vì cái j,chứ đừng nghĩ ham vui, hay thấy mọi ng đi,m cũng lao đi,rồi ỉ y hết cho các đoàn m đã đk là chết, vì các bạn phải biết, đoàn họ k thể lo cho tất cả các bạn hết dc,họ chỉ lo phần chính cho các bạn dc hoy, còn sk, bụng dạ bạn nào bụng yếu, hay bệnh sốt, các bạn phải biết mang theo thuốc mà phòng ngừa, phòng còn hơn chống,để chuyến leo Fan của bạn vui và ý nghĩa,để m k phải là gánh nặng cho toàn bộ cuộc hành trình của đoàn.

Ngày 13/01/2015 
Sáng ngày 13/1 sau khi nhìn thấy băng tuyết,mình và bạn m quyết định leo Fan luôn trong ngày hôm đó,sáng đăng kí, chiều 18:30 pm chúng mình bay từ SG ra HN

22h chúng mình từ sân bay bắt xe ra ngã 4 cao tốc Nội Bài, khoảng 3km,đón xe của đoàn Chinh Phục Đỉnh Fan chở ở đó, để đưa chúng mình lên SaPa.

Gía taxi từ sân bắt ra cao tốc nội bài khoảng 50k, xe ôm là 30k.

22h30 xe giường nằm CamelTravel đón bọn m lên Sapa,sau khoảng 6 tiếng chúng mình đã đến được SaPa, đập vào mắt mình là sương mù phủ kín, trắng xóa như bông, mù mịt, lạnh...nhưng không kém phần lãng mạn,và háo hức.

6h30 sáng ngày 14/01/2016 xe dừng tại trạm dừng của hãng tại đường Ngũ Chỉ Sơn giao với đường Kim Đồng, ngay gần khu vực nhà thờ đá SaPa, chúng mình gọi cho bạn Chính của bên đoàn Chinh Phục Đỉnh Fan ở SAPA. Do bạn Triệu Nguyễn lo khách HN, sau khi bạn đk xong thì bên văn phòng Chinh Phục Đỉnh Fan ở SaPa sẽ do bạn Chính dẫn dắt các bạn leo Fan.

Đón tụi m là bạn Chính khá ốm, đen, sau khi chở tụi m về văn phòng công ty ngay khu nhà thờ đá,chúng mình được đưa lên phòng tắm, thay đồ và được bên tour hướng dẫn nên mang theo j và gửi lại j, sau đó chúng m được a Chính đưa đi ăn sáng vs tô phở bò nóng hổi đậm chất Sapa, quán khá sạch sẽ và ấm cúng, ngồi ngắm tp trong sương và thở ra khói y như trong flim Hàn Quốc, lãng mạn hết sức. Ăn xong bọn mình ra nhà thờ đá check in các kiểu và đi bộ về văn phòng, chờ xe đón chúng mình lên Trạm Tôn, trời SaPa mưa tầm tã và lạnh,ai cũng bảo leo ngày hôm nay thì khá vất vả cho mọi người.

Trong lúc chờ đợi xe, bọn mình được giới thiệu cho Leader dẫn đường lên Fan là A Sử, bạn ấy là người H'Mông, có hơn 1 năm kinh nghiệm leo dẫn đường lên Fan. vÀ 1 người nữa là bạn Porter A Cả,bạn sẽ gùi đồ ăn, và lo công việc hậu cần cho mọi người.

Xe tới bọn mình được đưa lên Trạm Tôn, và mỗi người được phát 1 đôi giày đi rừng, 3 chai nước suối, 1 cuộn giấy WC, 1 miếng dán nhiệt, 2 đôi gang tay, và 2 cái áo mưa đi rừng.

Nhóm mình tất cả gồm 5 người, 4 gái, 1 trai đều ở SG ra hết, do đi vào giữa tuần lên ít người leo, sau khoảng 30p đi xe, chúng mình đã tới Trạm Tôn.Sau khi vô làm thủ tục và nghe a trạm trưởng trạm kiểm lâm, bên Trạm Tôn phổ biến, chúng mình được phát mỗi người 1 bịch nylong đựng rác, và phổ biến về vấn đề giữ gìn WC chung của rừng và khu vực.

Chặng I: Hành trình leo từ Trạm Tôn tới 2.200m

Đoạn này đường đi khá thuận lợi không phải lên các dốc quá cao, di chuyển từ núi này qua núi nọ theo đường vòng, tuy nhiên thời tiết gần như không ủng hộ chúng tôi, khi trời đổ cơn mưa từ sáng cho tới chiều,gió thổi lạnh buốt người như thử thách lòng người. Chặng này chúng tôi băng qua những con suối chảy dài nước trong vắt, những cánh rừng già rêu bám đầy thân cây. Trên đường di chuyển chúng tôi còn gặp những cây đỗ quyên rừng,rụng hoa khắp mặt đất cánh hồng , cứng trải dài một con đường nhỏ, nhìn khung cảnh thật nên thơ,hữu tình, thi thoảng tiếng chim rừng,tiếng hát của anh chàng dẫn đường người H'Mông A Sử, tạo nên bức tranh núi rừng bình yên, trong vắt. Trời đã sang trưa, bàn chân bắt đầu thấm mệt, cùng sức nặng của cơ thể, chúng tôi cố gắng di chuyển trong sự dộng viên của a chàng dẫn đường A Sử và đoàn cô chú Hàn Quốc.Cuối cùng chúng tôi cũng tới được 2.200m vào lúc gần 12h trưa.

Bữa trưa trên núi nhanh chóng được A Cả dọn lên vs cơm nắm muối đậu phộng,bánh mì, trứng luộc, dưa leo ăn kèm, thịt gà rang lá chanh, tráng miệng bằng chuối. Tất cả mọi người bỏ qua sự ngại ngùng, mọi người cười nói ríu rít trong bữa ăn và sự sẻ chia.

Chặng II 2.200m - 2.800m

Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng chúng tôi vẫn k thể ngờ, chặng đường lần này vất vả và nguy hiểm, với các dốc núi đá cheo leo, và gắt những cánh rừng đại ngàn xuất hiện với những vách đá cao, dốc và đầy nguy hiểm, trơn trượt, những dốc thẳng đứng, chân và tay bạn phải vững, giữ chắc để bám và đu người lên để đi và di chuyển, do đi vào ngày thời tiết chuyển lạnh nhất, mưa gió không thuận lợi cho việc leo núi, càng lên cao, gió càng nhiều, mọi người dường như bị gió mưa, dốc đá của núi rừng bào mòn đi nhiều,dù kể cả tinh thần thép, cũng bị tổn hại huống hồ chúng tôi, những kẻ hiếu thắng,bốc đồng chưa hề tập thể dục hay vận động j nhiều, quả thực đoạn đường lên 2.200 đến 2.800m làm chúng tôi bị vùi dập lòng tin, sức mạnh và đôi lúc là sự hoài nghi về lòng tin của bản thân của m bấy lâu nay, về sự bất lực của tuổi 27, lần đầu tiên trong đầu chúng tôi nhen nhuốm ý định bỏ cuộc, về bằng cáp treo.

Leo đến chặng này,cả nhóm chúng tôi tách dần ra, ai nhanh đi trước,chậm đi sau, bởi chúng tôi biết tùy theo sức lực của mỗi người mà đi, chúng tôi k thể vừa đi,v ừa chờ đợi được,n hư vậy chỉ thêm đuối sức và chùn chân, và nguy cơ về 2.800m quá tối, điều đó trở thành bất lợi cho chúng tôi vào hôm sau,mỗi người chúng tôi lại cố gắng đi ,vừa mệt, vừa khát,vừa đói, dốc càng nhiều, độ cao càng khó, thở dốc, chân mỏi, chân có dấu hiệu căng cơ bắt đầu, phải cố gắng lắm chúng tôi mới đứng vững được để chia cho nhau từng miếng socola, chưa bao giờ tôi thấy socola ngon mà ăn lại k ngán như vậy.

Trời không phụ lòng người, cuối cùng mưa cũng bớt, 2.800 m đã lấp ló sau màn sương muối, mưa phùn dày đặc, tất cả chúng tôi như muốn vỡ oà, bởi chưa bao giờ câu hỏi đã tới chưa lại được hỏi nhiều như vậy, hành trình này là hành trình của các loại Đậu, đậu xanh, đậu phộng, đậu HàLAN, đậu xanh rau má được chúng tôi lôi ra hết. Cuối cùng thì thiên đường ấm áp của chúng tôi cũng tới, vào lúc 4h chiều.

Chúng tôi nhận được phòng từ tay chị người H'Mông, cả đám k ai bảo ai, chui gọn vô túi ngủ đã được phát và nằm nghỉ, trời ngoài kia mưa gió vẫn thổi không ngừng, có lẽ vì mệt vs không quen kiểu thời tiết như vậy cả đám không ngủ được vì lạnh, lại nằm kể cho nhau nghe về đoạn đường đã trải qua mà ai cũng cảm thấy khiếp.

Cuối cùng bữa tối đã được mang lên,gồm cơm, bắp cải luộc, đậu hủ sốt cà chua, thịt gà rang và thịt heo rang,nước mắm đầy ớt, có lẽ do thời tiết quá khắc nghiệt, nhiệt độ thấp, ẩm nên cơm canh dù có nóng hổi,khi dc bưng xuống phòng chúng tôi nó cũng chỉ âm ấm. Do ở độ cao 2.800m quanh năm sương phủ,nhiệt độ thấp, độ ẩm cao, mà ở đây lại không có điện, chúng tôi xin A Cả được 2 cây đèn cầy, cả đám chụm lại hơ tay bên 2 ngọn đèn hiu hắt, mà cũng k cải thiện được chút nào, mọi người được nhắc nhở nên đi ngủ sớm, vì mai chúng tôi phải đi sớm, mới kịp leo lên đỉnh ngắm mặt trời và đi về kịp trong ngày.

Chúng tôi đi vào giữa tuần có ít đoàn đi, nên chúng tôi được giao cho 2 cái túi ngủ, 1 cái trải xuống nằm và 1 cái để đắp, lúc này miếng dán nhiệt mà lúc đầu chúng tôi được phát , phát huy tác dụng tối đa,nhờ nó mà đêm ấy chúng tôi ngủ ngon hơn, quá khiếp đảm về đoạn đường đi, đêm ấy chúng tôi còn mơ rằng m đã về tp, còn có leo được lên đến đỉnh, chúng tôi sẽ về bằng cáp treo. Bởi chân đau,tay đau, chúng tôi nghĩ m sẽ bỏ cuộc, bởi quá mệt và đuối....Bỏ qua cái mệt, cái lạnh , khó khăn ban đầu, chúng tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ của núi rừng, trong tiếng cười của phòng Hàn Quốc kế bên, và trong cơn mưa đá của núi rừng, và tiếng gào của gió.

Chặng III : Chinh phục đỉnh Fan 2.800m-3.143m

3h sáng chúng tôi dậy chuẩn bị đồ đạc, gần 4h A Cả mang 4 tô mì rau, trứng nóng hổi vô phòng, cùng 4 ly trà gừng nóng, kêu chúng tôi cố gắng ăn lấy sức, ăn xong chúng ta sẽ bắt đầu chinh phục đỉnh Fan.
4h sáng ngày 15/01/2016, chúng tôi chính thức khởi hành sau đoàn sinh viên phòng kế bên 15', dù đã chuẩn bị tinh thần cho chặng này rồi, nhưng khi bước ra ngoài căn phòng dưới cơn mưa, cái lạnh thấu xương và những cơn gió rít liên hồi. Chúng tôi lại bị cái lạnh đè bẹp,trời toàn sương mù dày đặc, đèn pin soi không đủ sáng để thấy. Vì đi trong màn đêm nên chúng tôi nối đuôi nhau và giữ khoảng cách để không lạc nhau và đảm bảo an toàn.

CHẶNG ĐƯỜNG NÀY CHÚNG TÔI GỌI LÀ CHẶNG HÀNH XÁC.

Bởi tôi và cô bạn gái của tôi đi cùng, k có j chuẩn bị cả về sk, tâm lý hay kể cả áo ấm,chúng tôi nhắc nhở nhau bỏ cái tính bốc đồng nhất thời đi, ở nhà chăn ấm nệm êm lại rủ nhau lên đây hành xác. Vừa đi chúng tôi vừa thở dốc và kể tên các loại đậu.

Đoạn này chúng tôi phải vượt qua những cái dốc cao thẳng đứng bên cạnh là những vực sâu thăm thẳm chỉ một cái sẫy chân là có thể ở lại bất cứ lúc nào, vượt qua những cái dốc đá , tiếp chúng tôi là con đường lầy lội, gió thổi muốn bay cả người,ven hết con đường lầy lội là những bậc thang sắt đểleo lên công trường thi công cáp Fan ,bằng tất cả các biện pháp quân sự, lăn lê lết, trườn, bò, nhảy đủ loại .Sau gần 3h di chuyển chúng tôi, 2 cô gái đầu tiên đã đặt vượt qua đoàn các bạn sinh viên nữ bánh bèo chính hiệu để chân lên đến công trường thi công hệ thống cáp treo. Để chạm tay được vào đỉnh Fan,chúng tôi phải vượt qua các bậc thang đá để gặp e nó,dù chân cơ,ng ướt sũng vì sương, mưa, nhưng vì quyết tâm bao năm tháng được gặp e nó, chúng tôi cố gắng vừa lết vừa vừa thở dốc.

Đúng 6:56p chúng tôi 2 cô gái đặt bước chân đầu tiên lên đỉnh Fan. Chúng tôi những cô gái trâu bò đã vượt qua chính bản thân mình để chạm tay vào chóp kim loại ấy, nóc nhà của ĐÔNG DƯƠNG.
Sau khi chụp chẹt các kiểu xấu mù, chúng tôi đi xuống bởi cái lạnh kinh tởm, răng lợi cứ đạp vào nhau liên hồi,tay run vì lạnh cóng, cầm gậy vs dt k còn cảm giác, chúng tôi xuống núi, trong sự hò reo của các bạn vừa mới leo lên đỉnh FAN.

Chặng IV : 3.143m-2.800m

Xuống núi vẫn ý định nhăm nhe về cáp, nhưng a bảo vệ cáp bảo 25/1/2015 mới khai trương, tôi và cô bạn mặt méo xệch đi xuống, bỏ luôn cái ý định cáp mơ hồ ấy đi, chân 2 đứa đau nhiều hơn, nhưng không ai nói vs nhau câu nào, tự m nhủ thầm phải cố gắng về 2.800m một cách sớm nhất.

vượt qua con đường kinh tởm lầy lội ấy, bỏ qua các vách núi đá,đạp lên rễ cây để đi, chúng tôi vừa đi vừa nghĩ về đoạn dường mình đã qua, vì đi xuống dễ đi hơn leo, nhưng chân tay, toàn bộ cơ thể đã thấm mệt, nên chặng đường về cũng chua không kém.

Về tới 2.800m chúng tôi vô bếp của người H'Mông hơ nhờ bên bếp lửa,bao tay quần áo ướt sũng, đế giày bị rách thấm ướt, đôi chân sưng phồng,bàn tay sưng múp nhìn như bị ong chích, sau khi hơ lửa sưởi ấm,rõ ràng bao tay đã khô, về phòng ăn cơm trưa, nghỉ ngơi chút xíu để lấy sức đi tiếp, thế éo naÒ bao tay ướt sũng, ẩm ướt như chưa được hơ khô bao giờ.

Chặng V:2.800m-2.200m

Nén đau của bàn chân,và toàn bộ cơ thể, chúng tôi chính thức dồn sức để đi xuống, trở lại cung đường dốc đá, chúng tôi tự chia nhau ra mà đi, bởi sức khỏe lúc này của toàn bộ mọi người đều xuống sức, ai nhanh đi trước, tôi và cô bạn gái đi cùng cũng chia nhau ra,bởi bi giờ chờ đợi chỉ khiến chân m chùng xuống,nghỉ ngơi lâu chân càng đau,căng cơ càng rõ,chân lại k đi tiếp được.

Mạnh ai nấy đi, bởi có người dìu dắt càng khiến m ỉ lại, và sẽ gián đoạn hành trình của toàn bộ mọi người.

Chúng tôi về tới 2.200m cũng 14:05 pm

Chặng VI:2.200 M - Trạm Tôn yêu dấu

Càng đi càng đau,muốn bỏ cuộc càng nhiều, lần đầu tiên ý chí thắng cả nỗi đau thể xác,bạn cứ thử tưởng tượng m bạn trong rừng,đồng đội của bạn cũng đã đi trước hoặc sau bạn, bốn bên là rừng, trên đầu bạn, tiếng cây rừng kẽo kẹt đưa, y như trong flim ma z đó, gọi k ai lên tiếng, chỉ có tiếng bạn vọng lại.

Dù đau cũng phải đi,trong đàu nghĩ vài ba câu chuyện cười linh ta linh tinh,tự nhủ vs chính m, 3.143m tôi còn đi được , k lẽ nào về tôi lại không về được, cuối cùng ý chí cũng thắng, xa xa lấp ló bóng dáng Trạm Tôn thân yêu,nước mắt vỡ òa. Ôi thiên đường của tôi,Trạm Tôn của tôi.

Quan trọng hơn cả ,ngồi đó nghĩ về những đoạn đường đã trải qua, về sự hèn yếu của bản thân mình,và m đã đấu tranh vượt qua như thế nào,thấy m thật vui vì chơi ngu như z,cuối cùng m cũng vượt qua dược.

Trong lúc miên man suy nghĩ, mọi người trong đoàn cuối cùng cũng về,cả đám cùng nhau lấy giấy chứng nhận,huy chương, leo lên xe về SAPA trong niềm vui khôn tả vì tát cả đều bình an trở về.

Dù tất cả chúng ta là ai đi chăng nữa,tuổi trẻ chỉ qua 1 lần,vì thế hãy cứ mạnh dạn và bước đi, trước hết chẳng vì ai cả,hãy vì mình trước đã, dám thử thách vượt qua chính mình để hoàn thiện bản thân m hơn, để đời có vùi dập,cũng biết gượng dậy và tát cho nó 1 cái trc khi ngã khụy nhé ^^


Còn 1.750k không nhiều, họ cũng chuẩn bị hết đồ cho mọi người r, còn các bạn muốn họ lo cho m hơn, thì các bạn bỏ tiền nhiều hơn, mướn 1ng, 1hdv, 1porter đi ạ, họ cũng cực lắm, vs m đi leo núi mà,có phải đi nghỉ dưỡng âu, m khuyên thật sk ai k có, k bik lo thân tốt nhất các bạn đi cáp treo,đường leo Fan nói chung dễ đi, nhưng cần sức bền và sức khoẻ ổn định, thế nên ai có sk thì leo bt,k có sk muốn lên đỉnh Fan thì m nên đi cáp treo.Và đừng có chửi họ xây cáp,xây chùa nữa, xây chùa có chỗ nghỉ chân,vãn cảnh,chứ đỉnh Fan lạnh buốt các thím ạ, còn công đức ai bỏ thì bỏ, ai ép dc các thím bỏ mà la quá la,các bạn đi rồi sẽ thấy,chứ đừng anh hùng bàn phím
Tiếp nữa là thay ngồi nói nhảm,mọi ng nên ý thức về rác ở đường lên Fan,đừng để ý thức của mình thua xa ng dân tộc k dc đi học trên đó. Mỗi ng dân ý thức hơn sẽ tác động, thay đổi nhiều lắm.



Nguồn: FB Đinh Thim
Share on Google Plus
"Sách là kho tàng đã và đang cho ta trí tuệ và biến ta thành người có tri thức, học rộng, tài cao"
    Blogger Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét